Konjiki

Konjiki

1,475 99 85

1 dàn Harem Loli :))) chi tiết thì...đọc rồi biết :3…

Ngút Trời( Phong Phiêu Tuyết)- Edit- XK,DG

Ngút Trời( Phong Phiêu Tuyết)- Edit- XK,DG

4,261 152 86

Giới thiệuKhông có khế ước cùng linh thú nhưng lại thành Thú Tôn. Không biết luyện dược sư nhưng luôn có thuốc pha chế sẵn.Còn có chuyện nào có thể phi lí hơn sao?Nàng trùng sinh, so với kiếp trước càng thêm điên cuồng, đảo điên hết thảy, thay đổi thế giới! Nàng, đó là phép tắc duy nhất giữa trời đất này!Nàng giống như con vịt xấu xí lại trở thành nhân vật phong vân đệ nhất trong thành - tiểu thiếp của thiếu thành chủ thiên tài phong hoa tuyệt đại, ai cũng trở thành cái đích ngắm cho mọi nữ nhân trong thành. Vũ nhục, chửi rủa, ghen tị nối gót tới, nàng làm ô uế thiếu thành chủ tôn quý. Nàng linh lực bình thường, đần độn làm sao xứng đứng ở bên cạnh thiếu thành chủ, ngay cả xách giày cho hắn cũng không xứng.Một nữ nhân phúc hắc trùng sinh trên người con vịt xấu xí, thay đổi con người xưa kia đem kiêu ngạo của chính mình phát huy đến mức tận cùng.Một hồi quyết chiến, tuyên cáo thiên hạ, ai không xứng với ai.Từ đó về sau, thế gian biết đến thế nào là cực hạn kiêu ngạo.Đánh người? Thật có lỗi với tác phong của nàng. Không cần nàng động tay, tự nhiên có người cam nguyện thay nàng ra tay.Ỷ thế hiếp người? Ai u, không cần nói như vậy, nàng làm sao có thể khi dễ người? Đôi mắt đẹp thoáng nhìn, nhìn về phía mọi người bị đánh thành giống như đầu heo. Khuôn mặt cười đến sáng chói, sáng đến mức khiến người ta lạnh run, mọi người nhất tề nịnh nọt cười: " chúng ta là tự đánh chính mình, tự đánh chính mình... "Nàng ngang ngược thế nhưng lại gặp phải khắc tinh của chính mình.…

Thích

Thích

32 7 32

Tác giả:Cảnh Hành [ na9: Lý kiều+nữ9:Diệp thích ]Thể loại:Ngôn TìnhNguồn:hobaney.wordpress.comTrạng thái:FullNgười ấy nói, nếu không phải vì mẹ tôi, người ấy một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn tôi.Cho nên người ấy đối với tôi hết mực nuông chiều, chẳng qua là yêu ai yêu cả đường đi.Nhưng mà điều tôi muốn, cũng chỉ là một cái nhìn của người ấy mà thôi.--- -----" Diệp Thích, tôi chịu cô đủ rồi!"" Diệp Thích, nếu không vì mẹ cô, tôi đến ngay cả liếc nhìn cô, tôi cũng không muốn!""Diệp Thích..."Thời thơ ấu, đứa con gái thuần khiết vốn sớm mất đi người thân đã tận mắt chứng kiến người đàn ông kia rơi nước mắt vì sự ra đi của người cô gọi là mẹ.Hơn mười năm trôi qua, ký ức hôm nào đã mọc rễ hóa thành thứ tình yêu cố chấp đến mù quáng, đến cuồng si.Cô đã quen với sự nuông chiều, quen cảm giác ấm áp của vòng tay kia, quen dựa dẫm và từ bao giờ, cô đã quên mất rằng, trong trái tim hắn, đã khi nào có hình bóng cô?Tình yêu, khát khao, nỗi mong nhớ ấy, tất cả đều chỉ thuộc về một người đàn bà đã khuất!Nhưng, khóc lóc thì có ích gì? Khóc lóc có thể làm tan chảy trái tim băng giá đó sao?Kiêu hãnh, mạnh mẽ, dám yêu, dám hận.Diệp Thích đã quyết định đặt tất cả tình yêu, niềm tin mình vào ván cờ với số phận.Tuy nhiên, cuối cùng, cô lựa chọn buông tay, từ bỏ mọi ký ức ngọt ngào từng có bởi suy cho cùng, tình yêu, nào có thể cưỡng ép?Nặng lòng bởi cái chết của Lãnh Hoan, mối tình đơn phương khắc cốt ghi tâm khiến Lý Kiều, đại thiếu gia nhà họ Lý đã khép lòng mình lại.Thời gian…